– Anh có biết lũ Chó Mèo từng rất yêu nhau không?
– Rồi chuyện gì xảy ra?
– Thì bọn Chó thay đổi.
– Thay đổi?
– Phải. Bọn Chó ban đầu còn sủa “meo meo” cơ đấy.
– …
– Thế rồi con người đến. Họ hứa cho lũ Chó thức ăn, bù lại thì lũ Chó cũng làm việc cho họ. Trông nhà và đuổi những kẻ lạ. Rồi từ đó, lũ Chó chỉ còn biết sủa “go go”. Từ sáng cho đến tận đêm.
– …
– Mà bọn Mèo thì không chịu nổi cái kiểu quan hệ cứ không tìm được tiếng nói chung như thế. Vậy là chúng cãi vã, chia tay rồi quay sang ghét nhau.
– Làm sao mà em biết mấy chuyện như thế?
– Lũ Mèo kể. Ở trong giấc mơ của em đêm qua.
– Trong giấc mơ của em đêm qua?
– Phải.
– Em tin lũ Mèo à?
– Tất nhiên. Vậy nên phụ nữ mới hay chửi bọn đàn ông thay đổi là “mấy thằng chó”.
– Nghe cũng hợp lý đấy.
– Còn nữa. Anh có biết làm sao để nhận ra việc một người đã hết yêu mình hay không?
– Giác quan thứ 6 à?
– Không. Là khi họ không còn kể cho mình nghe về những giấc mơ nữa. Đó là lúc họ giữ quá nhiều bí mật. Mà bí mật thì ở hết cả trong những giấc mơ.
– Ừ.
– Giờ thì kể cho em nghe về giấc mơ đêm qua của anh đi.
– Giấc mơ của anh á? Nhưng anh đã thôi mơ từ lâu lắm rồi.
– …
– …
– Từ khi nào?
– Từ trước cả khi yêu em. Lũ Mèo đã lấy đi tất cả những giấc mơ của anh.
– Chuyện gì đã xảy ra?
– Trong giấc mơ cuối cùng, bọn Mèo đến.
– …
– Và rồi chúng nói với anh – “Cuộc đời này vốn dĩ hoàn toàn vô nghĩa”. Tất cả những ý nghĩa anh biết, đều do con người bịa ra cả. Cuộc sống tự nhiên, chỉ là sống ngày qua ngày, mà không cần phải gắn cho nó bất cứ mục đích lớn lao nào.
– Nghe cứ như lũ Mèo cũng ngồi thiền rồi ngộ ra ấy nhỉ?
– Ừ. Vậy nên bây giờ lũ Mèo cũng đã thôi không còn đuổi bắt lũ chuột đấy.
– Anh có tin chuyện đó không?
– Tất nhiên. Vậy nên anh mới đưa hết tất cả giấc mơ của mình cho chúng. Anh bây giờ là kẻ không mơ.
– Kẻ không mơ?
– Đúng rồi. Là kẻ không còn theo đuổi những giấc mơ.
– …